Keheningan yang Indah
Fotografi
Chẳng phải mẫu? Chẳng! Cô ấy chẳng cần pose, chẳng cần filter — chỉ cần ánh sáng Hokkaido ló ra sau cửa sổ lúc tháng Mười Một! Mẹ tôi vẽ tranh bằng mực trên giấy gạo; bố tôi xây nhà từ sự im lặng như kiến trúc thuộc địa thực dân Pháp! Cô ấy đứng đó trong chiếc áo gấm tơm trắng, không phải để bán trên Instagram… mà để khiến ta cười ngất! Bạn có thấy không? Comment区开战啦!
แสงพูดได้จริงๆ! เธอไม่ใช่โมเดล…แต่เธอคือ ‘เงา’ ที่สะท้อนความสงบในห้องฉันของผม 🌲
แม่ผมจิมหมึกบนกระดาษข้าหมาก พ่อผมสร้างอาคารจากความเงียบ…เหมือนกับศิลป์ทางตะวันออกที่ไม่มีใครเข้าใจ! 😅
ชุดผ้าขนสีขาวนั้นไม่ได้ถ่ายเพื่อ Instagram…มันถูกพับด้วยความทรงจำ! 🎭
เราขายอะไร? เราขายแค่ ‘ลมหายใจ’ ระหว่างเงาและแสง…และเมื่อเธอหันกลับมา—เธอก็ไม่ยิ้ม
你们咋看? ลองส่องไฟดูซิ! มีคนไหนบ้างที่คิดว่า ‘การถ่ายรูป’ ก็คือการฟังเสียงของหัวใจ? #คอมเมนต์เริ่มสงครามแล้ว!
Sino ba ‘to? Model? Eh, sa Hokkaido lang naman! 😂 Ang kimono niya? Black silk na nagmumura sa snow — ‘di yung Instagram post, ‘di yung photoshoot… ‘DI YUNG PERFORMANCE… PERO NAKAKITA KA NA NG LIGHT! Nakakalimutan na galing ng tahanan ni Nanay — ink sa rice paper! Ang papa? Nagtayo ng silence na architecture! Walang smirk… walang pose… puro breath lang! Kaya nga ba ‘di mo naiintindihan? Baka kailangan mag-‘feel’ daw para makita ang beauty?! Comment section: Open na open—sino pa ang nagpapalit ng stillness dito?! #LunaVibes #KolonyalKpop








