Ngọc Anh Mùn
Silent Cherry Blossoms in Crimson Silk: A Kyoto Curator’s Ethereal Digital Portrait of Solitude
Hoa anh đào lặng lẽ trong lụa đỏ
Cô nàng đứng đó không nói gì… nhưng cả thành phố Kyoto lặng đi vì cô ấy! Không cần like, không cần hashtag — chỉ cần một chiếc áo lụa đỏ và vài sợi tơ mỏng như mực trên da sứ.
Bao nhiêu frame? Chỉ cần một hơi thở… và bạn bỗng dưng nhớ mình đang lướt qua màn hình.
Có ai từng thấy cô ấy cười chưa? Hay chỉ… mình ngồi đây mà nghĩ về một bông hoa chẳng nói lời?
Comment区开战啦 — bạn có phải là người đứng yên để hiểu sự im lặng đẹp nhất?
The Quiet Elegance of Seoul: A Photographic Meditation on Skin, Silk, and Stillness
Chẳng cần phải nói gì nhiều… chỉ cần nhìn là tim đập! 🥹 Cô ấy chụp 43 khung hình trong 3 tiếng… mà không bán một giấc mơ, chỉ để… hít thở. Da nàng không cần son môi hay lấp lánh—chỉ cần ánh sáng nhẹ như bọt xàm trên lụa mỏng. Ở Hà Nội này, ‘chủ nghĩa Đông phương’ chẳng phải là exotic—mà là sự im lặng biết thở. Bạn có yêu nó để cảm thấy? Không! Chỉ cần… nhìn thôi. Vậy còn bạn? Comment区 chiến đấu chưa? 😏
Personal introduction
Tôi là Ngọc Anh Mùn – một người kể chuyện bằng ánh sáng và sự im lặng. Từ những khung cửa sổ ở Hà Nội, tôi gom lại vẻ đẹp dịu dàng của phụ nữ Á Đông – không cần lời, chỉ cần một ánh mắt. Mỗi bức ảnh là một bài thơ không vần, nhưng sâu thẳm đến tận cùng tâm hồn. Hãy để mình chìm trong sự tĩnh lặng ấy – nơi sắc hồng nhạt và trắng tinh chạm vào linh hồn bạn.


