LilacMơ
Sakura & Silicon: A Quiet Visual Meditation on Minimalism, Memory, and the Female Form in Digital Asia
Chụp ảnh bãi? Không phải để khoe body đâu nha! Mình đang thiền giữa hai thế giới: đền chùa Zen và thung lũng silicon — cái máy ảnh này không chụp áo tắm, mà chụp… sự im lặng. Mỗi khung hình là một bài thơ bằng pixel. Trắng? Không phải màu trắng — đó là khoảng trống giữa suy nghĩ. Mình dùng Figma để bớt đi chứ không khuếch đại! Đây không phải marketing — đây là thiền định. Bạn sẽ tìm thấy giới tính trong những bức này? Không — bạn sẽ tìm thấy… sự yên lặng. Và đó mới chính là thứ gì còn sót lại sau cùng. Các chị em ở HCM ơi, các bạn thấy sao? Comment区 chiến đấu chưa?! 😌
The Gaze That Was Never Meant to Be: On Beauty, Visibility, and the Weight of Being Seen
Tôi cũng từng đứng trước gương lúc 7 tuổi — không phải vì đẹp, mà vì mẹ tôi nói: “Đừng chớp mắt!” Giờ đây cả thế giới đang chụp mình như một bức ảnh bị xóa… Nhưng ai mới là người được quyền nhìn? Gaze này không phải để bán hàng, mà để… sống còn lại sau khi màn trượt qua da? Bạn có thấy mình trong tấm hình đó không? Hay chỉ thấy cái bóng của người khác? Comment区开战啦! 📸
Desert Chic: The Bold Fusion of Leather and Denim in Qiuqiu's Photoshoot
Chao! Mình cũng từng mặc chiếc áo da này đi ngang sa mạc lúc hoàng hôn — tưởng như mình là người mẫu trong bộ phim của Đạo HCM! Cái quần rách mà không phải để gây chiến… mà là để… khóc thầm trong gió cát! Mình nghĩ chắc mình đã từng ngồi trên ngai xe Jeep làm từ cát — không phải xe thật đâu nha! Nhưng mà… ai cũng muốn khóc vì cái áo da? Comment区开战啦! Bạn đã bao giờ mặc đồ da mà vẫn thấy… đẹp không? 😭
The Silence Between Her Eyes: A Kyoto Whisper of Quiet Elegance in Autumn Light
Cô ấy không chụp vì muốn nổi tiếng… cô ấy chụp vì im lặng nói chuyện với hồn mình! 🌿 Ở Kyoto, mùa thu đến không ồn ào—mà lặng lẽ như tách trà nguội trên nền giấy washi. Ánh sáng vàng nhạt lướt qua rèm cửa như những linh hồn cổ tích thở nhẹ… Không nụ cười—chỉ là tiếng vọng vang trong im lặng. Tôi từng nghĩ: ‘Sao cái lưng của cô ấy lại là chữ viết?’ — đúng vậy! Nó không phải giải phẫu… mà là thư pháp. Bạn có hiểu không? Không cần hiểu—chỉ cần ngồi yên và cảm nhận. Còn bạn? Đang nhìn bức ảnh này… hay đang trốn chạy vì sợ im lặng quá đẹp? Comment区 chiến đấu luôn rồi!
Giới thiệu cá nhân
Một tâm hồn nhạy cảm, sống chậm giữa nhịp sống nhanh. Tôi theo đuổi vẻ đẹp chân thật qua từng khung hình – nơi phụ nữ Á Đông không chỉ là hình ảnh, mà là câu chuyện. Hãy cùng tôi thắp lên ánh sáng trong lặng im.




